ClockThứ Bảy, 02/03/2019 09:50

Con trai, con gái

HNN - Dượng mất rồi con! O (cô) báo tin qua điện thoại. Phải mất một lúc tôi mới nói được từ dạ, rồi hỏi từ khi nào. Dù không quá sốc nhưng buồn và thương, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước khi biết dượng mắc chứng bệnh nan y cách đây hơn một năm.

Nỗi lòng người mẹHai đứa trẻNgôi nhà của chị

Chỉ là dượng (chồng o út) nhưng bao giờ cũng thế, dượng luôn dành tình yêu thương cho chị em chúng tôi và cả ba mẹ tôi nữa. Mỗi lúc nhà có việc, bao giờ dượng cũng là người đầu tiên có mặt, cùng xắn tay áo giúp con cháu, anh chị và hỗ trợ bất cứ điều gì trong khả năng cho phép, cả về tiền bạc lẫn tinh thần. Thế nên, cháu bên vợ là chúng tôi từ lâu luôn xem dượng như ruột thịt. Khi dượng mất, tất cả chúng tôi đều có mặt, dù không hỗ trợ được gì nhiều nhưng ít nhất để o và các em đỡ cô quạnh.

Dượng có 4 người con, tất cả đều là con gái, đứa lớn đã lập gia đình và có con, đứa út vừa học xong lớp 12, hiện đang du học tại Thái Lan. Từ trước tết về thăm quê, biết ba bệnh ngày càng trở nặng hơn, em ở lại chăm sóc đến bây giờ. Những người đến chia buồn, ngoài thương xót dượng “ra đi” khi chưa tới ngưỡng hưởng thọ, họ còn bàn nhiều đến việc dượng không có con trai, rồi ai sẽ “đội mũ rơm, chống gậy, đi lùi” (?!) (phong tục khi đưa người mất về nghĩa trang và việc này chỉ dành cho trưởng nam cùng cháu đích tôn của người quá cố).

Tôi không nói những điều mình nghe được với o và các em, bởi tôi hiểu hơn ai hết, o biết rõ điều đó không phải từ bây giờ mà cách đây mấy chục năm khi từ chối sinh thêm đứa nữa để kiếm “cụ con trai”. Không chỉ o mà dượng luôn bảo, với dượng như thế là đủ và luôn yêu thương các em hết mực. Chưa bao giờ tôi thấy dượng to tiếng, nặng lời với con. Các em cũng thế, luôn yêu thương dượng và hết lòng, hết sức chăm lo cho ba mẹ.

Ngày dượng đau, các em cùng o thay nhau chăm sóc ba, không “ní nài”, không né tránh trách nhiệm. Các khoản chi phí, viện phí và nợ nần phát sinh do dượng nằm viện đều được các em chi trả đầy đủ. Đám tang cũng chu toàn trước sau. Người đưa tiễn đông bởi bạn bè các em nhiều, người quen, thân của o dượng cũng không ít. Điều đó đã phần nào nói lên được cách sống nặng ân tình, có trước có sau của o dượng và các em. Vì thế cũng không khó hiểu, dù lúc đưa tiễn, người “đội mũ rơm, chống gậy” bưng di ảnh là con gái út thì cũng không còn ai thắc mắc, cười chê.

Thế mới nói, con trai hay con gái có quan trọng gì, miễn là được nuôi dạy tốt, trong môi trường đầy tình yêu thương, trách nhiệm, chắc chắn chúng sẽ là người luôn xem trọng tình yêu thương và tính trách nhiệm trong gia đình cũng như xã hội. Còn việc thờ tự cha mẹ sau khi mất như một số quan niệm lo lắng nếu là con gái sẽ “vô tự”, thì tôi cho rằng đó là quan niệm đã quá xưa cũ và lạc hậu, bởi có rất nhiều gia đình dù có cả con trai, con gái song kể cả khi còn sống và lúc mất đi, con gái vẫn lo chu toàn, mồ yên mả đẹp. Ở quê tôi không ít gia đình đều nhờ con gái mà sung túc, lúc chết được xây mồ mả, thờ tự chu đáo. Tôi càng tin điều đó hơn khi nghe các em bàn việc xây lăng, đắp mộ cho ba sau lễ chung thất (49 ngày) và những kế hoạch đầy tình yêu thương khác để chăm mẹ, để o không còn cảm giác chỉ còn lại một mình.

LINH ĐAN

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Giữ bình yên từ mỗi gia đình

Từ những mô hình nhỏ dần lan tỏa thành phong trào lớn, phụ nữ Huế đang góp phần xây dựng cộng đồng sống an toàn, nhân văn - nơi mỗi gia đình trở thành điểm khởi đầu cho bình đẳng, yêu thương và trách nhiệm trong thời chuyển đổi số.

Giữ bình yên từ mỗi gia đình
Để gia đình thực sự là mái ấm

Những vụ bạo lực gia đình vẫn âm thầm diễn ra và để lại nhiều hệ lụy cho phụ nữ và trẻ em. Hội liên hiệp phụ nữ (LHPN) các cấp trên địa bàn thành phố Huế đã chủ động vào cuộc, hòa giải, hỗ trợ pháp lý và đồng hành cùng nạn nhân, góp phần giữ gìn sự bình yên cho từng mái ấm.

Để gia đình thực sự là mái ấm
Tích tắc ký ức

Thầy Tuấn là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Thầy gầy và dáng cao lêu nghêu. Mỗi lần thầy bước vào lớp, áo sơ-mi thầy lại bay phần phật, còn chiếc đồng hồ bạc trên tay thì kêu “tích tắc” đều đặn như nhịp tim.

Tích tắc ký ức
Hiện diện cùng nhau

Trong tiệm cà phê, một người mẹ đang ngồi bên chiếc máy tính bảng, đút từng thìa cháo cho cô con gái tầm ba tuổi. Dường như cô bé không mấy ngon miệng, miếng cháo cứ ngậm hoài không chịu nuốt. Người mẹ trẻ chăm chú nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng ngước lên nhìn thoáng qua đứa con, rồi lại tiếp tục cúi xuống màn hình đầy ma lực.

Hiện diện cùng nhau
Phòng chống bạo lực gia đình

Ngày 17/11, Trường Đại học Luật, Đại học Huế phối hợp với Viện Friedrich Ebert Stiftung (FES) tại Việt Nam tổ chức tọa đàm khoa học quốc tế với chủ đề “Phòng chống bạo lực gia đình - Kinh nghiệm của Đức và Việt Nam”.

Phòng chống bạo lực gia đình

TIN MỚI

Return to top