ClockThứ Năm, 27/01/2011 16:36

Góc phố

HNN - Phố nhỏ, nên những góc phố hẹp như bàn tay con gái.Đứng ở đó có thể nhìn thấy đầu con phố bên này và cuối con phố bên kia. Ký ức ấy khiến người ta đi miên man giữa Huế, đứng ở bất cứ nơi nào cũng có thể gọi đó là một góc phố. Huế hay có những góc phố rất đẹp. Bởi ở đó có màu rêu xanh, có chút mưa nắng thất thường của Huế, có cả tiếng à ơi gọi gió xôn xao.

Đã thành một thông lệ, góc phố nào ở thành phố cổ này cũng có cây xanh. Bến sông thì đưa người viễn xứ nhưng cây thì chờ người viễn phương. Lâu lắm rồi, Huế vắng dần những cây sầu đông, đã thấy ít đi màu hoa xoan tím. Còn chăng nữa là những cây sầu đông vươn mình giỡn nắng trong vườn nhà ai. Dẫu mùa đông ít lạnh, phố vẫn mang dáng vẻ rêu xanh. Đi trong Thành Nội, góc tường thành lại thêm màu rêu mới. Khác với mọi năm, Đông năm nay cũng có gió heo may, có mưa phùn gió bấc, có chút lạnh tái tê của buổi giao mùa nhưng rồi nắng dần lên. Có những ngày đứng ở đâu đó mà tưởng như một góc của Sa Pa, Đà Lạt, dù đang giữa Huế. Mùa đông, nhưng đã không còn cảm giác thèm một chút nắng hanh hao, một chút nắng quá chiều hôm cho ngày Huế dài ra, khi ở Huế cứ mưa nắng thất thường.

Phố Huế vốn không xô bồ. Giữa không gian của xứ sở màu tím, không phải giữa bóng chiều tan, một cảm nhận mơ hồ, lãng đãng cứ quấn quít. Cuộc sống vẫn thế, luôn có những nỗi buồn sự nhớ không tên. Như một ngày, Huế có cả mưa lẫn nắng. Như một năm Huế có đủ xuân hồng, hạ trắng, thu vàng, đông tím. Như sáng nay góc phố này tấp nập người qua lại, thì chiều nay dưới cơn mưa xối xả, chỉ có một màn mưa giăng kín. Nhưng ở một góc phố khác, dưới gốc me rất già vẫn có người xích lô kiên nhẫn đứng đợi khách bộ hành đi qua. Cái thú đi lang thang dưới những cơn mưa, dầm mình đón nhận những trận mưa nặng hạt đã trở thành thói quen của người Huế. Không vội vã không đợi chờ một điều gì.
Góc phố nào ở đây cũng mang vẻ dịu dàng, lặng lẽ. Giữa dãy phố Tây đan kín người qua lại này, nhà số 9 chiều nào cũng có đàn chim sẻ sà xuống nhặt chút thức ăn vương vãi. Tiếng ríu rít của đàn chim như tiếng trở mình của một ngày sắp qua. Tựa như tiếng mưa rơi trên khóm lá để ký ức của những người năm cũ lại nhớ về mái tranh nghèo. Năm nay nắng hệt như chiếc khăn gió ấm cho tất cả mọi người. Cái cảm giác là lạ của một mùa đông không lạnh và thi thoảng có một vài ngày mưa, không chỉ làm người Huế ngây ngất mà khách đến Huế cũng cảm thấy thú vị. Buổi chiều trời dễ thương như đang đi giữa một góc trời phương Nam nắng gió. Trời Huế mơ phai như nhiều chiếc khăn sặc sỡ được treo trên góc phố, mà khách đi đường cứ liên tưởng đến một tà áo dài với chiếc khăn rũ xuống bờ vai. Chỉ ngần đó thôi mà người ta có thể lang thang qua từng con phố của Huế. Dừng lại ở một nơi nào đó đủ để gọi là góc phố.
Góc phố ấy như bao nơi khác chỉ là nơi nào đó, rất nhỏ. Nơi ấy có khi nhớ, có khi quên bởi đời người đâu đếm được bước dừng chân. Chiều nay, chiều qua… dừng chân ở một nơi nào đó để nhận ra hoa nở sớm hơn mọi lúc. Như thật tình cờ để nhận ra ở một góc phố nhỏ, giàn vàng anh đã leo kín cửa sổ nhà ai.
Nguyễn Thị Nguyên Hương
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Triển lãm đồ chơi “OMOCHA”

Sáng ngày 23/12, tại AEON Mall Huế, triển lãm “OMOCHA: Thế giới đồ chơi hiện đại Nhật Bản” được giới thiệu tới công chúng, mở ra cơ hội khám phá hành trình phát triển của đồ chơi Nhật Bản từ truyền thống đến hiện đại, qua lăng kính văn hóa và sáng tạo.

Triển lãm đồ chơi “OMOCHA”
Mưa không cản được “biển người” quẩy hết mình tại Huế Mega Concert

Tối 21/12, trong khuôn khổ chuỗi sự kiện bế mạc Năm Du lịch Quốc gia Huế 2025, Quảng trường Ngọ Môn - Đại Nội Huế trở thành “chảo lửa” âm nhạc khi đại nhạc hội Mega Booming Day 2 thu hút hàng nghìn khán giả và các bạn trẻ cùng hòa mình vào không khí cuồng nhiệt của Huế Mega Concert.

Mưa không cản được “biển người” quẩy hết mình tại Huế Mega Concert
Lặng lẽ phù sa

Thật ra bà Diệm không phải người sinh ra Mịn nhưng đã là mẹ tốt của cô từ ngày xách chiếc túi mây đi theo ông Điều bước vào ngôi nhà nhỏ của hai cha con.

Lặng lẽ phù sa
Khúc ballad cho quán cafe buồn

Carson McCullers (1917 - 1967) là một trong những nữ nhà văn Mỹ nổi tiếng ở thế kỷ XX. Năm 1940, cô xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Trái tim là thợ săn cô đơn. Cuốn sách ngay lập tức gây chấn động văn đàn Mỹ và thế giới. Carson McCullers khi ấy chỉ mới 23 tuổi, được giới phê bình đặt lên bàn cân với những tên tuổi lớn như Hemingway, Faulkner, Dostoyevsky…

Khúc ballad cho quán cafe buồn

TIN MỚI

Return to top