ClockThứ Ba, 08/10/2019 08:54

Ranh giới.

TTH - Đột nhiên cô nhận ra, họ cùng một điểm đến. Anh chỉ cách cô một dãy nhà. Điều đó anh không hề nói với cô sau tin nhắn “em ở khách sạn nào?”. Cô không biết anh nghĩ gì sau sự im lặng đó, nhưng mà thấy thú vị với phát hiện của mình. Thú vị cả với sự im lặng từ phía anh.

Lạc nhau

Suốt ngày, cô bận rộn với công việc và các cuộc trò chuyện, gặp gỡ với đồng nghiệp của mình. Nơi cô dừng chân đang có một hội thảo chuyên ngành. Nên vui là điều dễ hiểu. Mãi đến buổi tối ngày hôm sau, khi mọi việc đã duỗi ra, cô và cả anh nữa, mới thu xếp được một cuộc gặp. Anh cũng “túi bụi lùng bùng” – tin nhắn từ anh bảo thế. Cô biết điều này vì dù chung một thành phố nhưng chẳng mấy khi họ ngồi lại chuyện trò như ngày trước. Ai cũng bị công việc cuốn đi.

Anh chờ cô dưới sảnh. Cả dãy ghế dài chỉ còn mỗi anh và cái màn hình ti vi đang lao nhao một show gì đó. Chắc người ta mở sẵn. Họ chọn quán coffee sát nách khách sạn. Trước đó anh hứa sẽ nói cho cô căn nguyên một câu chuyện có màu thế sự. Người đi trước, lại từng trải nên bao giờ cũng có những góc nhìn đa diện, những phân tích chí lý và chí tình nữa. Đó cũng là điều mà mỗi khi có vấn đề gì đó lúng túng, không hiểu hết được, cô lại bấm số để gọi anh. Cả khi có điều gì đó làm khó ở, đương nhiên cả làm mất ngủ, cô cũng lại gọi cho anh. Có khi thay vì một lời khuyên, cô chỉ nhận được một tràng cười làm cô nữa, cũng thoải mái hẳn. Dù thật ra thì có lúc, anh làm cô thấy mình chẳng chịu trưởng thành hơn, thậm chí là có phần kém cỏi.

Cà phê quán đó khá đượm. Cũng chỉ cô chọn cà phê vì đã đạt đến “độ lỳ” với chất mang tính kích thích này. Lipton thì có lẽ với anh là một giải pháp tình thế. Rượu thì đã uống từ trước đó và điều dễ thương là anh chẳng mang mùi hay một trạng thái la đà về cuộc hẹn. Dù cô biết, đối tác của anh quan trọng và cũng “dữ dằn” đến chừng nào.

Trong câu chuyện nhẩn nha và thi thoảng “kích động” anh bằng vài câu bông đùa, cô thấy lòng ấm áp khi ngó anh cười hiền. Nhân viên của anh chắc không hay một góc khác về sếp của mình, dễ chịu chứ không hề nghiêm ngắn hay căng thẳng thường khi. Thực ra thì cô biết, anh chỉ muốn tạo ra một môi trường nghiêm túc và quy chuẩn hơn và ai cũng có thể làm tốt công việc của mình. Có cái gì mà anh lạ đâu, khi đã bắt đầu mọi thứ ở vị trí xuất phát và để cả tuổi trẻ của mình ở những công việc ấy…

Trở vào khách sạn vì quán đến giờ đóng cửa, cô thật tình đã muốn khoác tay anh tung tẩy một chút, như đã làm không ít lần trước đó. Cuối cùng thì cô vẫn để yên tay mình trong túi áo. Không rõ anh có thấy sự tần ngần đó nơi cô hay không, nhưng vì sự tần ngần đó mà đến giờ, cô vẫn thi thoảng hồn nhiên bông đùa, chọc ghẹo anh và thấy ấm áp vì những gì luôn có.

Hạ Lê

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Tư lệnh Quân khu 4 tặng quà Tết cho người dân khó khăn

Chiều 19/1, Trung tướng Hà Thọ Bình, Tư lệnh Quân khu 4 đã đến thăm, chúc tết và tặng quà cho các gia đình có hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn phường Phú Bài, thị xã Hương Thủy. Cùng tham dự có có Đại tá Hoàng Văn Nhân, Chính uỷ Bộ Chỉ huy Quân sự thành phố.

Tư lệnh Quân khu 4 tặng quà Tết cho người dân khó khăn
Ánh sáng lặng thầm

Ông nội tôi ốm, phải nằm viện huyện. Năm ấy, tôi học lớp 9. Nghe tin, buổi chiều tan học, tôi đạp xe gần 10 cây số vào viện thăm ông. Mặt trời mùa hè buông ánh nắng vàng nhạt, con đường nhỏ dẫn vào bệnh viện loang lổ bóng cây. Khi rẽ vào đường mòn, tôi húc phải đống đá ai đó đổ tràn ra đường. Cú ngã đau điếng khiến tôi bật máu ở đầu gối, chiếc quần cũ rách lỗ chỗ. Tôi hì hục lắp lại chiếc xích xe bị tuột, tay dính dầu đen nhẻm.

Ánh sáng lặng thầm
Lời xin lỗi muộn màng

Sáng nay trời trở rét, mưa phùn lất phất. Từ đêm qua, gió mùa đã tràn về, mang theo hơi lạnh đặc quánh. Sau những ngày nắng đẹp đón Tết, hôm nay trời lại chuyển lạnh, như mùa đông chưa chịu rời đi dù mùa xuân đã về. Nhưng nghĩ đến cái nắng cháy da cháy thịt của mùa hè sắp đến ở miền Trung, Hoàng lại cảm thấy cái lạnh này thật đáng giá biết bao.

Lời xin lỗi muộn màng
Mùa hiền ngoan

Cuối cùng chiếc áo ấm cất trong góc tủ cũng được mẹ lấy ra. Rõ ràng mùa đông đã đi qua hơn một nửa nhưng trời vẫn còn hiền ngoan lắm. Cho đến vài hôm trước, khi cơn mưa liên tục kéo dài mấy ngày liền, vậy là hương vị mùa đông bắt đầu ùa vào gian bếp của mẹ.

Mùa hiền ngoan
Hàng mai trước hiên nhà

Lão yêu hoa như yêu con. Đặc biệt là mai vàng. Tết đến, ai đi ngang nhà lão cũng trầm trồ vì cả một rừng mai mọc kiêu hãnh trước hiên nhà. Xen kẽ dưới những gốc mai là hoa vạn thọ, mười giờ, sống đời… chen chúc nhau ưỡn mình đón nắng. Mai của lão trồng không to, gầy, khẳng khiu như thân hình của lão. Tuy vậy chúng có sức sống mãnh liệt và nở hoa cánh to, đẹp dịu dàng.

Hàng mai trước hiên nhà

TIN MỚI

Return to top