ClockThứ Năm, 17/03/2011 11:00

Thơ Lê Ngã Lễ

HNN - Lê Ngã Lễ tên thật là Trần Xuân Lễ. Anh sinh năm 1946 tại Huế. Là một nhà giáo nhưng anh dành trọn trái tim mình cho thơ. Từ năm 1998 đến nay, anh đã cho ra đời 9 tập thơ in riêng và rất nhiều tập thơ in chung khác. Giản dị, đằm thắm và mênh mang tình, thơ anh đi vào lòng người đọc bằng chính những tình cảm chân thành nhất. Thừa Thiên Huế Cuối tuần trân trọng giới thiệu đến bạn đọc những tác phẩm trong tập thơ mới của anh mang tên “Thơ tặng tuổi”.Tâm Vũ (giới thiệu)

Vay

Vay cho em một nụ cười
Đời như bớt chút
phận người mảnh mai
Mật trời chạm phải bờ môi
Quên đi em!
Lỡ mồ côi cuộc tình
 
Vay cho em một dòng sông
một con thuyền chở
mênh mông gió ngàn
Vay cho em cuộc lang thang
tìm về nỗi nhớ
thơ bàng hoàng mơ…
 
Ký họa đời
Phác họa lên giấc mơ
Nỗi suy tư đời thực
Chút đời chưa với kịp
Đã vuột khỏi tầm tay
 
Sống với kiếp tầm gửi
Nét vẽ cũng hoang sơ
Chẳng có trong tiềm thức
Bút tích còn bỏ ngõ
 
Có người thức như ngủ
Hết tuổi đời mới hay
Tỉnh cơn say đã muộn
Hóa ra có ban ngày!...
 
Thơ tặng tuổi
Với tay ngắt một cành mai
Gặp xuân về bên ngõ nhỏ
Lời chim tự tình bày tỏ
chồi non nở biếc mùa vui
 
Ngắt một nhành hương sầu đông
Từ con mương quê đồng nội
Nghe giọng Nam ai vồi vội
ướt cơn xuân sớm ven đường
 
Ngắt một nhành đời mỏng manh
Tạc vào ký ức xanh xuân
Gửi sâu giấc mơ hiện thực
Thức tỉnh một đời loanh quanh
 
Xin góp câu thơ với đời
Dẫu muộn màng nhưng rất thật
Vẽ bức tranh xuân tĩnh vật
Riêng tặng tuổi lúc khóc cười
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Khuyến học - Học để tự cường và phụng sự

Trong xã hội hiện đại, khi việc học bị cuốn vào dòng xoáy của điểm số, thành tích và bằng cấp, đọc lại Khuyến học - bản dịch tiếng Việt của Trần Cẩm do SBOOK & NXB Văn học xuất bản tháng 6 năm 2024 - khiến độc giả không khỏi giật mình trước một vấn đề tưởng chừng đã cũ nhưng vẫn rất đương đại: Chúng ta học để làm gì?

Khuyến học - Học để tự cường và phụng sự
Về nhà ngày cuối năm

Khi Ngân về đến nhà thì đã là buổi chiều ngày hai mươi Tết, trước lễ đưa ông Táo được hai ngày. Nhiều năm rồi Ngân trở về không cần ai đưa đón, Ngân nói với mấy đứa em là mình về nhà mình thì đâu cần phải có người đưa đón. Cái hẹn trước ngày về đến cả tháng nhưng mấy đứa em và bầy cháu nhỏ vẫn cười nói rộn ràng khiến cho lòng người trở về cũng đầy ắp hân hoan.

Về nhà ngày cuối năm
Đọc "Người đi trong bão lũ", nghĩ về những danh xưng cao quý

Người đi trong bão lũ (Nhà Xuất bản Nông nghiệp 2023) là một tuyển tập các bài viết, phỏng vấn, trò chuyện và ghi chép phản ánh chân dung cũng như những đóng góp nổi bật của cố Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn (NN&PTNT) Lê Huy Ngọ trong phòng, chống thiên tai.

Đọc Người đi trong bão lũ , nghĩ về những danh xưng cao quý
Tích tắc ký ức

Thầy Tuấn là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Thầy gầy và dáng cao lêu nghêu. Mỗi lần thầy bước vào lớp, áo sơ-mi thầy lại bay phần phật, còn chiếc đồng hồ bạc trên tay thì kêu “tích tắc” đều đặn như nhịp tim.

Tích tắc ký ức
Tựa vào đá núi

Những buổi chiều, tôi thường hay ra ban công ngóng về phía núi. Trong màu sương ảo huyền, tôi thấy hình như núi đang vươn lên, cơ hồ chạm vào ráng chiều. Đỉnh núi màu huyết dụ. Lời ba bất chợt văng vẳng bên tai tôi: “Núi đẹp nhất là vào lúc hoàng hôn, sau này khi ba mất, chiều, Út ngóng về phía núi, sẽ thấy ba’’. Thuở ấy, tôi vẫn nghĩ ba sẽ ở mãi bên tôi. Trong mắt tôi, người thân lúc nào cũng yên vị trong ngôi nhà gỗ nhỏ dưới chân núi, như sớm, như chiều; như bốn mùa xuân, hạ, thu, đông…

Tựa vào đá núi

TIN MỚI

Return to top