ClockChủ Nhật, 23/08/2020 07:32

Vướng lại nỗi buồn

HNN - Người phụ nữ hơn tôi vài tuổi đối diện phía bên kia bàn. Mùa hình như đã về trong mắt. Hình như hôm đó cũng đã chơm chớm vào thu. Tôi nghĩ đến điều ấy khi nhìn những quả thị vàng rơi bên góc đường mình qua, trong màu nắng đã hiền trên lá. Phố nữa, cũng chậm rãi dần sau những vòng quay…

Đương nhiên với chị, không còn là những mối bận tâm về công việc nữa, dù tôi vẫn nghĩ, thật là tiếc nếu chị vẫn còn ở đó, với những sự vụ hàng ngày một cách trôi chảy. “Tối qua chị có giấc mơ kỳ cục – chị nói, khi thấy tôi im lặng dò hỏi – Đầu tiên là người phụ nữ đó dừng lại nhìn chị, đôi mắt thật lạ. Rồi anh về nhà và nói với chị về việc ly hôn. Dù là mơ, nhưng chị vẫn nhớ là mình đã đồng ý, với một chút đau nhức… Lúc đó, hình như chị đã nói cái gì thuộc về con, và chúng sẽ thuộc về ai. Cũng không nhớ là sau đó như thế nào, nhưng khi mở mắt, chị thấy lòng mình buồn mênh lên. Nên gọi em đến ngồi cùng một lúc…”.

Chỉ là mơ thôi mà chị - tôi xuề xòa rồi tếu táo những điều gì đó, như kiểu tránh đụng vào cây mùa lá rụng. Có những vết thương mở, nếu chúng ta cứ chạm vào chúng; hoặc chúng sẽ trở về trạng thái lành cũ, nếu tỏ ra không để ý nữa. Ít ra thì tôi cũng đã hy vọng như thế, trong khoảng thời gian bên chị, với những điều không đầu không cuối khác.

Khi cảm nhận công việc đã trở nên ngắt quãng lúc trở lại, tôi biết có nỗi buồn từ một thực thể khác đã đính vào mình. Y như là mình cũng đang trong mùa lá rụng. Không phải là những chuyện không đâu vào đâu, hoặc có thể chúng đã thuộc về cũ, chợt nhiên lại nảy lên, và mình không biết làm thế nào để hạ xóc.

Sự chạnh lòng, có lẽ là điều đến với bất cứ ai ở trong cuộc đời. Những hóa giải hay cất giấu, chắc chắn là điều dễ dàng hơn đối với môi trường chung. Nhưng trong chốn riêng tư, có khi lại dằng dãi những điều thuộc về chịu đựng. Chúng làm nên nỗi buồn. Làm nên một hàng rào dễ đổ, tạo nên những khoảng chênh vênh trong sự gắn kết và những mối quan hệ được cố định bằng một kiểu đi trên dây, hay những lúc đi trên dây như thế.

Bạn tôi là người ít bộc lộ mình. Chị thường giấu nỗi buồn trong chuỗi công việc ngày còn ở công sở, hoặc phủ lấp chúng bằng cách lo cho con, cho cháu; giấu sau những mớ cá bó rau xanh tươi ngon, những buổi chiều ở lớp học Yoga. Thế nên khi xoay ly cà phê thật chậm, tôi đã giấu những ý nghĩ đến trong đầu mình, rằng nếp gấp nào trên gương mặt chị là vết cứa từ một tin nhắn, gửi yêu thương đến một số máy khác mà chị đọc được khi nó còn lưu ở điện thoại của chồng. Nếp gấp nào làm chị phấp phỏng khi nó đến từ đêm, rồi biết anh còn những bận tâm khác nữa ở bên ngoài. Cả đôi mắt của chị, chúng vốn không phải sinh ra để buồn, giờ sao trở nên vời vợi quá! Cả những điều như vỡ loang ra, khi chị gọi tôi vào một chiều mưa nhiều năm trước. Có những điều không thể nói với người thân, và không phải người bạn nào cũng có thể dựa vào để khóc vùi…

Nhưng bây giờ đã thu rồi, và chị đã cứ thế mà qua nhiều mùa sóng. Những vơi vớt cũ chắc cũng đã dịu lại, vì thật ra, ai rồi cũng sẽ biết nơi nào để mình luôn là chỗ để trở về. Huống là chị lúc nào cũng ở đó. Đủ chịu đựng và đủ vị tha. Có lẽ, chỉ có giấc mơ là nơi bạn tôi bị đánh thức bởi những điều buốt nhức thành thật.

Cả tôi nữa, cũng nên ra ngoài một lúc thôi kẻo lại làm mình rơi vì những điều không thể tự tếu táo được.

YÊN MINH

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Giữ bình yên từ mỗi gia đình

Từ những mô hình nhỏ dần lan tỏa thành phong trào lớn, phụ nữ Huế đang góp phần xây dựng cộng đồng sống an toàn, nhân văn - nơi mỗi gia đình trở thành điểm khởi đầu cho bình đẳng, yêu thương và trách nhiệm trong thời chuyển đổi số.

Giữ bình yên từ mỗi gia đình
Để gia đình thực sự là mái ấm

Những vụ bạo lực gia đình vẫn âm thầm diễn ra và để lại nhiều hệ lụy cho phụ nữ và trẻ em. Hội liên hiệp phụ nữ (LHPN) các cấp trên địa bàn thành phố Huế đã chủ động vào cuộc, hòa giải, hỗ trợ pháp lý và đồng hành cùng nạn nhân, góp phần giữ gìn sự bình yên cho từng mái ấm.

Để gia đình thực sự là mái ấm
Tích tắc ký ức

Thầy Tuấn là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Thầy gầy và dáng cao lêu nghêu. Mỗi lần thầy bước vào lớp, áo sơ-mi thầy lại bay phần phật, còn chiếc đồng hồ bạc trên tay thì kêu “tích tắc” đều đặn như nhịp tim.

Tích tắc ký ức
Hiện diện cùng nhau

Trong tiệm cà phê, một người mẹ đang ngồi bên chiếc máy tính bảng, đút từng thìa cháo cho cô con gái tầm ba tuổi. Dường như cô bé không mấy ngon miệng, miếng cháo cứ ngậm hoài không chịu nuốt. Người mẹ trẻ chăm chú nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng ngước lên nhìn thoáng qua đứa con, rồi lại tiếp tục cúi xuống màn hình đầy ma lực.

Hiện diện cùng nhau
Phòng chống bạo lực gia đình

Ngày 17/11, Trường Đại học Luật, Đại học Huế phối hợp với Viện Friedrich Ebert Stiftung (FES) tại Việt Nam tổ chức tọa đàm khoa học quốc tế với chủ đề “Phòng chống bạo lực gia đình - Kinh nghiệm của Đức và Việt Nam”.

Phòng chống bạo lực gia đình

TIN MỚI

Return to top