ClockThứ Ba, 11/05/2021 14:24

Phòng dịch không đợi nhắc

HNN - Đang tính chưa biết phải nói thế nào để từ chối khéo đi đám cưới thì em đã đăng lên facebook cá nhân xin tạm hoãn tiệc cưới, dù lúc đó dịch chưa xuất hiện ở Huế và lệnh cấm tập trung đông người chưa được ban hành.

Lý do của em thật dễ thương như tính cách luôn nghĩ cho người khác của em vậy: Dịch đã xuất hiện vài nơi, với người ở gần có thể không sao nhưng người ở xa sẽ bất tiện đi lại. Lỡ không may có ai đó không biết mình là F đi dự tiệc cưới thì khó cho cả xã hội.

“Em đã chờ đợi hơn 30 năm mới gặp được người thương thì chờ qua dịch làm đám cưới có sá gì”. Câu kết ở status của em khiến những người bạn, người thân không chỉ thôi áy náy mà còn không tiếc lời chúc phúc cho vợ chồng em. Tôi tin, đám cưới sau của em khi khống chế được dịch bệnh, trở lại trạng thái bình thường mới sẽ đông vui và trọn vẹn hơn.

Cũng như em, một người thân của tôi cũng vừa gọi điện báo hoãn tiệc đính hôn cho con gái, dù ban đầu cũng dự tính chỉ làm vài mâm trong gia đình. Chị nói, gia đình hai bên đã thống nhất sẽ bỏ luôn tiệc đính hôn. Đợi hết dịch tổ chức lễ cưới luôn thể, vừa giản tiện lại giảm bớt được chi phí, đi lại cho đôi bên vì nhà trai ở xa.

Tôi cũng thấy nhiều nhà hàng, quán ăn thông báo tạm nghỉ hoặc chỉ bán mang đi dù chưa có quy định dừng/cấm... đã phần nào cho thấy ý thức của người dân ngày càng tăng trong việc phòng chống dịch. Riêng việc đeo khẩu trang đã trở thành thói quen của rất nhiều người, nhiều thành phần xã hội, từ em học sinh đến chị tiểu thương, bác xe thồ... Thế nhưng, đâu đó vẫn còn tình trạng thiếu ý thức trong phòng chống dịch, chưa đeo khẩu trang nơi công cộng hoặc đeo không đúng cách, chưa khai báo y tế đầy đủ, chưa tuân thủ các biện pháp cách ly, giãn cách... Và vẫn có người đăng những thông tin thất thiệt về COVID-19 gây hoang mang cho xã hội. Những hành động này, ngoài bị xử lý theo pháp luật cũng phải cần “tẩy chay” như những nghệ sĩ có hành động, việc làm xấu xí bị cộng đồng mạng tẩy chay vậy. Phải thật nghiêm trong xử lý và tỏ thái độ rõ ràng để không bao giờ có cụm từ “tái phạm”.

Huế đã xuất hiện các ca dương tính với SARS-CoV-2, đó là điều không ai mong muốn. Nhưng quan trọng hơn, nếu chủ quan lơ là, ai cũng có thể là F. Thế nên, trong lúc này, ngoài nỗ lực khoanh vùng, dập dịch, cách ly, điều trị... của lực lượng tuyến đầu, mỗi người dân cũng cần nâng cao ý thức hơn nữa trong thực hiện các biện pháp phòng chống dịch, đảm bảo “5K” luôn được tuân thủ thì việc dập dịnh mới sớm đạt kết quả khả quan.

Như những người bạn, người quen và cả không quen của tôi, họ sẵn sàng chấp nhận chịu thiệt để góp phần cùng hệ thống chính trị phòng dịch. Tôi tin, tinh thần này sẽ được nhân rộng, không chỉ ở  phạm vi vùng mà sẽ là của người Huế, người Việt trong và ngoài nước.

Hồng Tâm

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Tích tắc ký ức

Thầy Tuấn là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Thầy gầy và dáng cao lêu nghêu. Mỗi lần thầy bước vào lớp, áo sơ-mi thầy lại bay phần phật, còn chiếc đồng hồ bạc trên tay thì kêu “tích tắc” đều đặn như nhịp tim.

Tích tắc ký ức
Hiện diện cùng nhau

Trong tiệm cà phê, một người mẹ đang ngồi bên chiếc máy tính bảng, đút từng thìa cháo cho cô con gái tầm ba tuổi. Dường như cô bé không mấy ngon miệng, miếng cháo cứ ngậm hoài không chịu nuốt. Người mẹ trẻ chăm chú nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng ngước lên nhìn thoáng qua đứa con, rồi lại tiếp tục cúi xuống màn hình đầy ma lực.

Hiện diện cùng nhau
Nắng trên môi cười

“Ối …Ối…Ối…”, Minh vừa la oai oái vừa ghì chặt ghi đông, hai chân đạp bì bõm lên lớp bùn nhão nhoẹt. Minh nghiến răng, cố giữ thăng bằng. Nhưng vừa đến khúc cua, bánh trước sụp xuống một rãnh lầy. “Rầm!”.

Nắng trên môi cười
Mảnh rừng

Lần thứ “n” Quyên trở lại nơi này, vẫn ngôi nhà gỗ cũ kỹ bám rêu xanh, vẫn tiếng chuông gió lẩn khuất trong hơi sương. Ngọn đồi ấy quanh năm đầy gió, những luồng gió chạy qua khe lá, mang theo hơi ẩm và mùi đất ngai ngái. Nếu một người sợ bóng tối, cô đơn và những khoảng lặng buồn tênh, chắc chắn sẽ không chịu nổi chốn này. Nhưng Quyên thì khác, cô chọn đến đây như tìm lại chính mình, tìm lại những thanh âm cũ kỹ đã ngủ yên giữa rừng thẳm.

Mảnh rừng
Miền quê xa ngái

Không biết Quân nghĩ gì mà lại nói với tôi những lời cay đắng như thế. Khoảnh khắc Quân ném chiếc ly thủy tinh xuống đất, chiếc ly vỡ tan tành, tôi khựng lại vài giây. Có cái gì vỡ ra trong lồng ngực tôi, tựa như những mảnh thủy tinh tung lên rồi rơi xuống, vô số mảnh vụn vung vãi trên sàn.

Miền quê xa ngái

TIN MỚI

Return to top