Lần này chừng như Hải có chút e dè hơn trước khi hỏi về sự vắng mặt của chồng tôi. Trước Hải tới nhà không cần sự có mặt của chúng tôi cũng nói chuyện vui vẻ với bà nội của tụi nhỏ rồi mới về. Giờ nhìn Hải nôn nóng, tôi đoán chắc bạn có việc gì đó cần kíp nên giục Hải gọi cho chồng tôi. Sau cuộc điện thoại, Hải vội vã đi đến điểm hẹn khi chồng tôi cùng đám bạn cũ đang “gặp nhau cuối tuần”.
Tôi đã dò hỏi chồng về lý do Hải gấp gáp muốn gặp. Chồng kể, Hải thất nghiệp, muốn xin làm chân phụ việc ở công trình. Chồng tôi ban đầu cũng bán tín bán nghi, bởi công việc khá nặng nhọc, Hải xưa nay vốn không quen công việc chân tay, lại được ba mẹ cưng chiều, nên chưa từng biết đến khổ cực. Nay lại sốt sắng xin phụ việc chắc là cuộc sống đang gặp nhiều khó khăn.
Mới hôm trước còn ăn mặc đẹp, sáng hôm sau đến nhà Hải ăn mặc đúng kiểu công nhân, cùng đôi giày rọ. Tôi biết Hải đã gạt bỏ được sĩ diện, sẵn sàng cho việc “kiếm cơm” dù biết nó không dễ chút nào.
Một hai ngày trôi qua, tôi không dám hỏi chồng vì lo Hải không chịu nổi sự khó nhọc đã bỏ việc giữa chừng. Trái lại, cậu ấy làm việc rất tích cực, chịu khó, tính tình thì vui vẻ, nhiệt tình nên anh em ở công trình ai cũng mến. Một tháng trôi qua, ngày Hải đến nhận lương, cậu ấy kể, từ khi xảy ra dịch COVID-19, vợ cậu vốn làm kế toán cho doanh nghiệp du lịch với thu nhập ổn định bị thất nghiệp. Cậu vừa làm hướng dẫn viên kiêm chân tài xế chở đoàn khách cho một doanh nghiệp du lịch khác cũng không thoát khỏi vòng xoáy đó. Nay vợ lại sinh con, nhiều khoản tiền cần chi mà thu nhập thì không có. Hải cũng đắn đo nhiều lần trước khi về nhà tôi nhưng gánh nặng cơm áo gạo tiền rồi trách nhiệm làm chồng, làm cha khiến Hải đã vượt qua được mặc cảm, sĩ diện. Tháng lương đầu tiên hơn 5 triệu đồng, dù không nhiều nhưng cũng khiến vợ Hải nở mày nở mặt với ba mẹ khi chồng có thể “góp chút tiền cho ngoại” nuôi vợ con lúc thai sản.
Hải nói có thể khi khách quay trở lại, ngành du lịch phục hồi, bạn sẽ trở lại nghề cũ. Dù vậy, bạn vẫn làm việc rất trách nhiệm và cố gắng không nghỉ ngày nào để kiếm thêm “chút tiền sữa cho con”. Tôi biết bạn mình đã “trưởng thành” hơn nhiều sau khi làm cha. Với ba mẹ bạn, điều đó còn quý hơn trăm ngàn lời khuyên nhủ mà ông bà đã nói mấy chục năm nay. Thế nên, lần trở lại nhà bạn lần này, chúng tôi không còn phải nghe lời dặn “các con lựa lời khuyên bảo nó với”!
Hồng Tâm