ClockThứ Ba, 26/02/2019 08:44

“Con thèm cơm của ba má!”

TTH - Bữa cơm tối được dọn giữa sân nhà. Chú tôi vui lắm. Thì con cháu lấy chồng lấy vợ rồi ra riêng, ở gần thì ít ở xa lại nhiều nên chỉ có dịp tết hay ngày kỵ giỗ mới là dịp đoàn tụ. Gương mặt chú chừng như giãn ra và thường trực nụ cười. Thím thì cứ loay hoay ra vô thêm món này món kia, chừng như lúc nào cũng sợ thiếu.

Bữa cơm gia đình và những bài học từ mẹMón ngon mệ nấuNhớ con tép riu

“Ờ còn vợ chồng thằng hai. Nó có mối chở khách đi tour nên không kịp về. Con Tư thì ở mút trên Daklak. Tao cũng trông mà hắn nói vài hôm nữa, xong cữ bón tiêu mới về được. Bây ăn đi, uống đi. Bia thằng Hai đem về mấy hôm trước đó. Kể lúc mô cũng có vài thùng trong nhà để làm đồng về hay chiều tối hàng xóm hay con cháu tới lai rai cũng vui à nghe…”. Nghe giọng, biết chú tôi vui cỡ nào. Ông đã gần 80 nhưng trông khỏe mạnh và rắn rỏi kiểu người làm nông. Giờ nhà chỉ còn mỗi hai vợ chồng già, tuổi cũng lớn nên việc đồng áng chỉ thu hẹp lại ít công đất, thửa ruộng và ao cá bên hông nhà. “Tụi nó nói ba má nghỉ ngơi cho khỏe, hàng tháng tụi con gửi tiền về ba má xài chớ đừng lọ mọ chi nữa. Nói vậy chớ không làm, tao buồn nghe con – chú quay sang nói với tôi - Chừng đó cũng đủ để lui cui hết ngày, chân tay thoải mái và đỡ thấy buồn khi vắng con vắng cháu!”.

Giọng chú rổn rảng trong bữa cơm líu ríu khi lũ nhỏ chạy quanh sân rồi thi thoảng sà vào chỗ nội, chỗ ngoại hỏi điều này, thắc mắc điều kia. Cách chú trả lời hết đứa này sang đứa khác, trìu mến và hơi tếu táo nữa làm cho cả bàn rộn rã hẳn. “Ui cha có khi tụi hắn hỏi ba cái trên trời dưới đất nên cứ nói dzậy cho xong. Mà lũ chúng có khi hỏi cắc cớ lắm, mình nghĩ không ra à nghen…”. Chú nói và cười xuề xòa.

Giữa bữa, có tiếng chuông điện thoại. Chú a lô rồi đặt nó dựa nghiêng trên chén nước. Trên màn hình là nụ cười của cô Tư qua facetime. “Nhà mình đông dzui hén – Tư nói - Ủa có cả anh chị Bảy dzô hả? Anh chị ở chừng nào dìa…? Má, sao hổng ăn đi mà cứ ngó con hoài vậy? Con vừa dọn dẹp xong. Ba con nó đang hát karaoke ở ngoải đó. Cơm nhà mình ngon quá…! Ước chi có con ở đó lúc này”.

Tôi thấy thím hơi quay nghiêng người khi giọng chú cất lên: “Ừa bây coi chừng nào về đi kẻo má mầy bả trông. Cả tao nữa…”. Như để giấu đi điều gì, chú lại ngó sang vợ chồng tôi và bảo “trước chú toàn dùng cái điện thoại cùi bắp không hà. Rồi thằng út sắm cho cái điện thoại mới. Con Năm nối mạng 3G, 4G chi đó rồi bày cách chú nhận cuộc gọi, thấy hình mấy đứa với sắp nhỏ luôn nên cũng đỡ... Nhưng nhớ sắp xếp mà dìa nghen con – chú nói với vào điện thoại – Tao trông tụi bây quá trời!”.

 “Dạ con đặt vé rồi, hai hôm nữa là con có mặt ở nhà. Con thèm cơm của ba má thiệt chứ hổng phải ngó qua màn hình vậy đâu…”.

Nhi Lê

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Tư lệnh Quân khu 4 tặng quà Tết cho người dân khó khăn

Chiều 19/1, Trung tướng Hà Thọ Bình, Tư lệnh Quân khu 4 đã đến thăm, chúc tết và tặng quà cho các gia đình có hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn phường Phú Bài, thị xã Hương Thủy. Cùng tham dự có có Đại tá Hoàng Văn Nhân, Chính uỷ Bộ Chỉ huy Quân sự thành phố.

Tư lệnh Quân khu 4 tặng quà Tết cho người dân khó khăn
Ánh sáng lặng thầm

Ông nội tôi ốm, phải nằm viện huyện. Năm ấy, tôi học lớp 9. Nghe tin, buổi chiều tan học, tôi đạp xe gần 10 cây số vào viện thăm ông. Mặt trời mùa hè buông ánh nắng vàng nhạt, con đường nhỏ dẫn vào bệnh viện loang lổ bóng cây. Khi rẽ vào đường mòn, tôi húc phải đống đá ai đó đổ tràn ra đường. Cú ngã đau điếng khiến tôi bật máu ở đầu gối, chiếc quần cũ rách lỗ chỗ. Tôi hì hục lắp lại chiếc xích xe bị tuột, tay dính dầu đen nhẻm.

Ánh sáng lặng thầm
Lời xin lỗi muộn màng

Sáng nay trời trở rét, mưa phùn lất phất. Từ đêm qua, gió mùa đã tràn về, mang theo hơi lạnh đặc quánh. Sau những ngày nắng đẹp đón Tết, hôm nay trời lại chuyển lạnh, như mùa đông chưa chịu rời đi dù mùa xuân đã về. Nhưng nghĩ đến cái nắng cháy da cháy thịt của mùa hè sắp đến ở miền Trung, Hoàng lại cảm thấy cái lạnh này thật đáng giá biết bao.

Lời xin lỗi muộn màng
Mùa hiền ngoan

Cuối cùng chiếc áo ấm cất trong góc tủ cũng được mẹ lấy ra. Rõ ràng mùa đông đã đi qua hơn một nửa nhưng trời vẫn còn hiền ngoan lắm. Cho đến vài hôm trước, khi cơn mưa liên tục kéo dài mấy ngày liền, vậy là hương vị mùa đông bắt đầu ùa vào gian bếp của mẹ.

Mùa hiền ngoan
Hàng mai trước hiên nhà

Lão yêu hoa như yêu con. Đặc biệt là mai vàng. Tết đến, ai đi ngang nhà lão cũng trầm trồ vì cả một rừng mai mọc kiêu hãnh trước hiên nhà. Xen kẽ dưới những gốc mai là hoa vạn thọ, mười giờ, sống đời… chen chúc nhau ưỡn mình đón nắng. Mai của lão trồng không to, gầy, khẳng khiu như thân hình của lão. Tuy vậy chúng có sức sống mãnh liệt và nở hoa cánh to, đẹp dịu dàng.

Hàng mai trước hiên nhà

TIN MỚI

Return to top