ClockThứ Hai, 26/07/2010 17:52

Để biết chắc chắn rằng không phải là đàn ông

HNN - Đọc Tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan (NXB Văn nghệ - TP Hồ Chí Minh, 2008)

Giữa rất nhiều sách văn học, giữa quá nhiều lời lăng xê, chọn một cuốn của một nhà văn nữ, tôi đã chọn Tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan.

Đọc một mạch. Không hẳn vì hấp dẫn, không hẳn vì ly kỳ éo le. Mà chỉ đơn giản vì đó là số phận của những người đàn bà. Đích thực đàn bà. Nên, nhạy cảm là họ, cô độc là họ, khoan dung là họ, tin yêu mãnh liệt là họ, yếu mềm là họ, mà thứ tha nhân hậu cũng là họ. Chỉ những người đàn bà đích thực họ mới đủ sức sống trọn vẹn trong suốt chiều dài của tác phẩm mà nhà văn đã hoài thai suốt 15 năm mới cho ra đời mà vẫn còn quắt quay lo chưa trọn vẹn ấy.

Tiểu thuyết đàn bà không có nhiều đất cho đàn ông. Hiển nhiên xâu chuỗi tác phẩm toàn những nhân vật đàn bà. Nhà văn Liên Thoa, Liễu, chị Đen, Không Bé… Đó là những nhân vật không bình yên. Ngay cả những người đàn bà xưa tổ dù hiện lên vài ba nét mơ hồ cũng mang dáng dấp giông bão. Đó là hành trình đi tìm chính mình của những con người đơn độc. Một Liên Thoa cứng cỏi nhưng cực kỳ yếu đuối khi đối diện với mình trong những giấc mơ. Là Không Bé không khóc nhưng luôn tự chậm nước mắt một mình. Là Liễu dịu dàng chịu đựng và đầy khoan dung tha thứ… Tất cả làm nên một bức tranh đầy những nỗi lo âu.
 
Với bút pháp mới mẻ, tác giả vừa sử dụng phép đồng hiện vừa mang tính chất tự sự khiến câu chuyện cứ mơ hồ bởi sự đan cài giữa quá khứ và hiện tại. Giọng điệu có nhiều thay đổi qua những trích đoạn khác nhau nhưng lại có sự tiếp nối giữa hành động của các nhân vật khiến mạch chuyện vừa sinh động lại vừa tạo ra kết cấu chặt chẽ. Ngôn ngữ vừa rủ rỉ vừa dẫn dắt nên đôi khi người đọc có cảm giác đang bước chung với đời sống của nhân vật. Có lẽ vì vậy đã tạo nên sự thuyết phục cho độc giả .
 
Chiều dài trong Tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan  không tính bằng đời người mà tính bằng những day dứt trăn trở. Nhưng bởi các nhân vật - họ là đàn bà, nhà văn – người viết là đàn bà, người đọc này cũng là đàn bà, nên khi gặp cái kết rằng tất cả đã tìm ra được con đường mình đi, con đường mình về, như một kết hậu hiển nhiên, là thấy thở phào nhẹ nhõm.
 
Sóc Nguyên
ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Mưa không cản được “biển người” quẩy hết mình tại Huế Mega Concert

Tối 21/12, trong khuôn khổ chuỗi sự kiện bế mạc Năm Du lịch Quốc gia Huế 2025, Quảng trường Ngọ Môn - Đại Nội Huế trở thành “chảo lửa” âm nhạc khi đại nhạc hội Mega Booming Day 2 thu hút hàng nghìn khán giả và các bạn trẻ cùng hòa mình vào không khí cuồng nhiệt của Huế Mega Concert.

Mưa không cản được “biển người” quẩy hết mình tại Huế Mega Concert
Lặng lẽ phù sa

Thật ra bà Diệm không phải người sinh ra Mịn nhưng đã là mẹ tốt của cô từ ngày xách chiếc túi mây đi theo ông Điều bước vào ngôi nhà nhỏ của hai cha con.

Lặng lẽ phù sa
Khúc ballad cho quán cafe buồn

Carson McCullers (1917 - 1967) là một trong những nữ nhà văn Mỹ nổi tiếng ở thế kỷ XX. Năm 1940, cô xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Trái tim là thợ săn cô đơn. Cuốn sách ngay lập tức gây chấn động văn đàn Mỹ và thế giới. Carson McCullers khi ấy chỉ mới 23 tuổi, được giới phê bình đặt lên bàn cân với những tên tuổi lớn như Hemingway, Faulkner, Dostoyevsky…

Khúc ballad cho quán cafe buồn
“Chạm” vào nét xưa

Nhiều năm miệt mài bên tiếng dùi, tiếng đục, anh Võ Hữu An (SN 1975) không nhớ mình đã tạo nên bao nhiêu tác phẩm từ gỗ.

“Chạm” vào nét xưa

TIN MỚI

Return to top