Chuyến trở về của cha
15/12/2024 14:23
Năm tôi 49 tuổi, cha dẫn tôi về Huế. Cha bảo: “Rất có thể đây là chuyến thăm quê cuối cùng”. Gọi là dẫn nhưng thật ra có lúc tôi phải dìu đỡ ông. Ngoài 80, dù đầu óc vẫn còn minh mẫn nhưng các cơ quan hoạt động của người già đã đồng loạt rệu rã. Nhất là từ sau khi mẹ tôi mất, cha như yếu hẳn đi. Nỗi buồn bao giờ cũng là kẻ thù bào mòn sức lực. Cha ăn ít, nói ít, có hôm chỉ tha thẩn ngồi dưới tán cây sộp cổ thụ trước nhà. Hỏi gió máy quá cha ngồi đó làm gì, cha cười, bảo đang trò chuyện với thiên nhiên. Nhưng ông chỉ lắng nghe thôi, nào là tiếng lá rụng, tiếng chim ca, tiếng của con sóc nâu truyền cành ngó đôi mắt láo liên nhìn ông già tóc bạc nhấp chén trà lạt ướp hoa sói trong buổi sáng trời se se lạnh.
Khi cơn mưa ngang qua
09/12/2023 07:17
Càng về cuối năm, Sài Gòn bắt đầu vào mùa se se lạnh, nhất là lúc sáng tinh mơ và khi đêm về. Cái lạnh dù ít dù nhiều bao giờ cũng nhắc nhớ con người ta về hơi ấm, về thương yêu và những nỗi mong chờ. Tối nay, cơn mưa đêm ghé phố trút nước xối xả không kèm theo bất kỳ dự báo nào như vẫn thường. Nằm ở nhà nghe gió rít, thả trôi cảm xúc theo bài hát “Trời còn làm mưa mãi” của danh ca Ngọc Lan và nhìn những lớp nước đa sắc màu lấp lánh đọng lại ở khung cửa kính, bỗng dưng cô nhớ những cơn mưa Huế đến lạ lùng. Bao nhiêu mùa mưa bão đã qua, cũng không ít giông gió trôi ngang cuộc đời, vậy mà chỉ cần nhớ mưa trên quê hương, lòng cô không thôi bồi hồi, xao xuyến… Mưa ở quê dường như thấy êm đềm hơn, ấm lòng hơn và nhiều hoài niềm để in dấu…
Chuyến trở về của cha
Năm tôi 49 tuổi, cha dẫn tôi về Huế. Cha bảo: “Rất có thể đây là chuyến thăm quê cuối cùng”. Gọi là dẫn nhưng thật ra có lúc tôi phải dìu đỡ ông. Ngoài 80, dù đầu óc vẫn còn minh mẫn nhưng các cơ quan hoạt động của người già đã đồng loạt rệu rã. Nhất là từ sau khi mẹ tôi mất, cha như yếu hẳn đi. Nỗi buồn bao giờ cũng là kẻ thù bào mòn sức lực. Cha ăn ít, nói ít, có hôm chỉ tha thẩn ngồi dưới tán cây sộp cổ thụ trước nhà. Hỏi gió máy quá cha ngồi đó làm gì, cha cười, bảo đang trò chuyện với thiên nhiên. Nhưng ông chỉ lắng nghe thôi, nào là tiếng lá rụng, tiếng chim ca, tiếng của con sóc nâu truyền cành ngó đôi mắt láo liên nhìn ông già tóc bạc nhấp chén trà lạt ướp hoa sói trong buổi sáng trời se se lạnh.