ClockThứ Ba, 08/01/2019 14:39

Rừng đã… nghèo kiệt mất rồi!

HNN - Những dòng tin này gợi lên nhiều suy nghĩ: “Theo báo cáo của Chi cục Kiểm lâm tỉnh, diện tích đất lâm nghiệp trên địa bàn toàn tỉnh đang bị lấn chiếm là 2.142,22 ha (trong đó: có chủ 1.715,04 ha và 427,18 ha không chủ); diện tích định hướng thu hồi và thu hồi: 535,18 ha…”.

Ứng dụng công nghệ giám sát, quản lý rừng hiện đại: Giảm diện tích rừng bị chặt phá, lấn chiếmĐưa công nghệ vào cuộc chiến chống nạn phá rừngLấn chiếm đất rừng ở Nam Đông: Vẫn âm ỉ

Diện tích đất lâm nghiệp trên địa bàn bị lấn chiếm. Ảnh: Internet

Đã là quản lý thì phải rõ ràng, rành mạch. Công tác quản lý không có chỗ dành cho sự mập mờ. Những dòng tin trên đã cho thấy sự mập mờ trong công tác quản lý và xử lý công việc. Đã biết diện tích đất lâm nghiệp bị lấn chiếm như vậy thì phải hoàn thiện hồ sơ để xử lý thu hồi, thậm chí là áp dụng biện pháp can thiệp bằng pháp luật. Sao lại có cái chuyện “định hướng thu hồi và thu hồi”? Hơn 2.000 ha đất rừng bị lấn chiếm thì định hướng thu hồi và thu hồi hơn 500 ha, tỷ lệ chừng 25%. Thu hồi có thể hiểu là ở thì hiện tại; định hướng thu hồi là ở thì tương lai gần. Có thể hiểu 75% diện tích còn lại sẽ rơi vào các trường hợp: không xử lý hoặc được hợp lý hóa!?

Nhìn rộng ra, công tác quản lý nhà nước nhiều lúc, nhiều lĩnh vực rơi vào trạng thái như vậy. Ví dụ như lĩnh vực xây dựng. Đó là tình trạng “phạt để cho tồn tại”. Người dân làm một công trình nhỏ, che tạm để ở thì không nói làm gì. Có tình trạng những công ty xây dựng các công trình lớn, nguy nga, đồ sộ những vẫn xây dựng trái phép hoặc vượt mức cho phép. Giấy phép cho anh xây dựng chừng này tầng thôi thì anh lại chồng thêm tầng lên, để rồi có địa phương đắn đo trong công tác xử lý. Chúng ta thử gõ từ khóa trên công cụ tìm kiếm: “Các công trình bị cắt tầng”, ngay lập tức nó sẽ hiện ra một list dài nhiều công trình trên cả nước vi phạm điều này. Địa phương nào kiên quyết thì buộc chủ đầu từ phải “cắt tầng”, tháo dỡ công trình vi phạm. Địa phương nào không kiên quyết thì đề xuất giải pháp “phạt cho tồn tại”. Cứ để tình trạng này kéo dài, về mặt quản lý nhà nước, xem như buông lỏng quản lý. Về phía doanh nghiệp, người dân là xem thường pháp luật.

Trở lại vấn đề quản lý rừng nói trên, nó đã cho thấy một tinh thần xử lý không kiên quyết. Và như thế, chúng ta có thể hình dung rừng sẽ còn bị mất, đất rừng sẽ còn bị lấn chiếm.

Thực ra, người viết bài này cũng hiểu rằng, bảo vệ rừng là một công việc khó khăn. Cả hàng trăm ngàn ha rừng tự nhiên để bảo vệ cho được toàn vẹn là điều không hề dễ. Nó lại càng khó hơn khi đặt trong bối cảnh người dân sống rừng còn nghèo; thói quen và sở thích sử dụng gỗ tự nhiên còn lớn… đã là môi trường và động lực rất lớn cho người dân xâm hại đến rừng, đất rừng.

Để giải quyết căn cơ vấn đề này, có lẽ phải giải quyết triệt để những vấn đề cơ bản: Đầu tiên là rừng, đất rừng phải có chủ. Ở đây muốn nói đến tính thực chất của vấn đề “chủ rừng”. Chủ nhân tức là sở hữu. Tính chất sở hữu phải được nhận biết hết sức cụ thể, không thể chung chung. Chúng ta cứ nghiệm mà xem, cũng mảnh đất vườn ấy, mảnh đất nông, lâm nghiệp ấy… người dân đã khai hoang vỡ hóa, canh tác từ nhiều năm, không ai có thể đụng chạm về mặt quyền lợi sử dụng đất của họ nhưng họ vẫn rất cần cái thẻ đỏ. Là vì tâm lý chung, họ muốn “chắc ăn” trong vấn đề sở hữu. Hơn thế nữa, nó đảm bảo cho các quyền lợi khác như cầm cố, chuyển nhượng, cho tặng… của người dân.

Phải lồng ghép nhiều chương trình phát triển kinh tế để giảm nghèo cho người dân. Một khi người dân sống gần rừng còn nghèo, thiếu công ăn việc làm… trong khi lực lượng quản lý rừng “còn mỏng”, thói quen sử dụng gỗ quí, gỗ tự nhiên còn cao đã “đẩy” giá gỗ tự nhiên lên cao thì người dân càng cóđộng lực lớn để “phá rừng”. Chúng ta phải tìm mọi biện pháp để giảm động lực này, tức là giải quyết các yếu tố “tạo ra động lực không tốt” nói trên.

Một vấn đề nữa là xem xét về mặt pháp luật. Phải xử lý thật nghiêm những vi phạm về hành vi xâm hại rừng. Những chế tài phải đủ sức răn đe.

Chúng ta cứ ra thị trường, hỏi một khối gỗ kiền (thị trường thường gọi là kiền Nam Đông) thử giá bao nhiêu? Rất cao, cả vài chục triệu đồng. Điều này nó cho chúng ta nhận biết, rừng… đã nghèo kiệt mất rồi.

Lê Phương

ĐÁNH GIÁ
Hãy trở thành người đầu tiên đánh giá cho bài viết này!
  Nội dung góp ý

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Siết chặt công tác bảo vệ rừng thông cảnh quan

Liên tiếp những vụ việc hủy hoại rừng thông cảnh quan hàng chục năm tuổi trên địa bàn phường Thủy Xuân được phát hiện gần đây báo hiệu đang xảy ra tình trạng xâm hại có chủ đích. Điều này đặt ra yêu cầu cấp thiết về việc siết chặt công tác quản lý, bảo vệ rừng (QLBVR), nhất là các loại rừng phòng hộ, rừng cảnh quan và xử lý nghiêm các hành vi vi phạm.

Siết chặt công tác bảo vệ rừng thông cảnh quan
Phòng “giặc lửa” để bảo vệ rừng đặc dụng cảnh quan

Đang bước vào mùa cao điểm nắng nóng gay gắt, nguy cơ xảy ra cháy rừng thông đặc dụng cảnh quan rất cao. Lực lượng kiểm lâm và các chủ rừng đang luân phiên tuần tra, canh gác để kịp thời phát hiện, xử lý sớm các đám cháy, không để ngọn lửa bùng phát lan rộng.

Phòng “giặc lửa” để bảo vệ rừng đặc dụng cảnh quan
Chính sách lâm nghiệp ở Huế: Huy động hiệu quả nguồn lực xã hội và phát triển bền vững

Thành phố Huế đang có những chuyển biến tích cực trong công tác bảo vệ và phát triển rừng, một phần lớn nhờ vào các chính sách đúng đắn của Đảng và Nhà nước trong việc huy động nguồn lực xã hội hóa. Đơn cử, như: Chính sách chi trả dịch vụ môi trường rừng (DVMTR) và thí điểm chi trả giảm phát thải khí nhà kính (ERPA), không chỉ giảm gánh nặng cho ngân sách nhà nước mà còn cải thiện đáng kể sinh kế cho người dân, đặc biệt là đồng bào dân tộc thiểu số, củng cố niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng và sự điều hành của Nhà nước.

Chính sách lâm nghiệp ở Huế Huy động hiệu quả nguồn lực xã hội và phát triển bền vững
Lạc vào rừng, nữ sinh lớp 10 được giải cứu

Chiều 24/5, ông Phạm Ngọc Dũng – Giám đốc Ban Quản lý bảo vệ (QLBV) rừng phòng hộ Bắc Sông Hương thông tin, đơn vị trực thuộc Ban vừa cứu hộ, giúp 1 nữ sinh đi lạc vào rừng về nhà an toàn.

Lạc vào rừng, nữ sinh lớp 10 được giải cứu

TIN MỚI

Return to top